HUẤN LUYỆN CON, CHI BẰNG HUẤN LUYỆN CHÍNH MÌNH (cảm nhận của bạn Thảo My
sau giải chạy VTM 2021 )
Tôi đã từng gặp rất nhiều ông bố bà mẹ với mong muốn cao siêu vĩ đại rằng con mình cũng sẽ giỏi như “con nhà người ta” trong truyền thuyết. Bởi cái lối suy nghĩ của đa phần các bố mẹ Việt bây giờ đều là “dạy con, rèn con” và trách nhiệm của việc đó có phần lớn sẽ đổ lên vai thầy cô ở trường và lớp học thêm, lớp năng khiếu vân vân và mây mây.
Song song với đó, áp lực từ công việc, xã giao, cơm áo gạo tiền làm người lớn nhụt đi cái chí khí thanh xuân, sản sinh trong cơ thể đầy rẫy adrenalin gây stress, trầm cảm. Vô hình chung, bệnh tật và ốm đau đến như một cơn gió đập tan luôn kinh tế gia đình.
Và trên hành trình dài, người hứng chịu những sự xấu xí, méo mó của bố mẹ không là ai khác mà chính là những đứa con. Vô cùng đáng thương. Bố mẹ mong con mình giỏi, ngoan, năng động đủ mọi mặt. Quẳng con lên lớp, lên trường đến 2/3 thời gian. Những bữa ăn vội để kịp lớp học thêm. Thời gian con ở nhà sẽ là tivi, ipad, game ... chiêu đãi tẹt ga.
Tôi thừa nhận chính mình cũng đã sa vào những điều như trên, để rồi chính tôi phải hối hận về sức học của con đi xuống, con giấu diếm và tránh né việc học. Mặc dù trước đây con tôi học rất nhanh, tiếp thu tốt thuộc hàng top lớp, trừ việc cháu hơi nghịch. Tôi quan niệm, nghịch là tốt, là con giải phóng năng lượng để tập trung học. Nhưng rồi chính tôi đã bị đánh gục bởi phê phán của cô, bởi chê trách của người ngoài. Rồi lại chính tôi vung tay đánh con vì không hoàn thành bài tập.
Sau những phút thịnh nộ, tôi giật mình vì hành động của chính mình. Không hề như bản thân tưởng tượng, mà nó còn ghê gớm hơn. Nhìn ánh mắt của con mỗi lần mẹ kèm học mà xót xa.
Ngày 24/4 vừa qua, khi tham gia giải chạy ở Mộc Châu, tôi gặp 1 em bé 5 tuổi đi Trail 21km cùng bố mẹ. Choáng tập 1. Em đeo BIB 10km nhưng vẫn hăm hở đi cùng mẹ ở điểm xuất phát cự li 21km. Sau đó báo chí đăng, em đã hoàn thành cự li 21km cùng bố mẹ. Chúng tôi choáng tiếp lượt 2.
Chắc hẳn tuổi thơ của con sẽ đầy niềm vui khi kỉ niệm của con được ghi dấu ấn bởi những hành trình bên bố mẹ. Con trẻ đâu cần huy chương, con trẻ chỉ cần tình yêu và niềm tin bố mẹ đặt nơi con đủ lớn. Con trẻ đâu cần ai khen, con trẻ chỉ cần sự động viên từ bố mẹ là hạnh phúc.
Và em bé ở trên sẽ không tự dưng mà tập luyện để tham gia giải chạy nếu bố mẹ bé không đam mê. Hay như việc một đứa trẻ sinh ra trong gia đình bố mẹ ít đọc sách thì cũng sẽ không đam mê sách. Vậy thì bạn có chắc rằng con bạn sẽ tích cực nếu sống trong một môi trường đầy tiêu cực?
Hãy tỉnh táo lên và nhìn nhận vào vấn đề, bạn không thể bắt con giỏi thể thao khi bạn nằm ngủ, bạn không thể bắt con đọc sách khi mình xem tivi, bạn không thể cấm con chơi game chính mình đang ngồi 1 chỗ và cầm điện thoại.
Hãy bước ra và dành cho con tối đa thời gian có thể. Chắc chắn con bạn sẽ là những đứa trẻ hạnh phúc nhất trên đời.
Hãy chắc chắn mình đã:
- Ngưng phàn nàn
- Chia sẻ cùng con kì vọng của bạn
- Khuyến khích con mạo hiểm trong giới hạn an toàn
- Kiên nhẫn thay vì phản ứng nóng vội
- Dám đón nhận thách thức
- Và hãy luôn nói sự thật với con.
Mong rằng, sẽ có rất nhiều bố mẹ cùng tôi tỉnh thức, để con trẻ có môi trường sống an toàn, lành mạnh và phát triển tối ưu.
Cảm ơn vì đã đọc đến cuối!
— Thảo My AIA — VTM Mộc Châu 2021 — với Thảo My. — với Thảo My.