Nhật ký VTM 2022 Mộc Châu – mùa thứ 2 tham gia cự ly 70 km – 3:00 am thứ 7 ngày 21/5/2022
Có thể nói việc quyết định tham gia VTM70 lần này, là sự lựa chọn cho việc háo hức hí hửng nghĩ tới viễn cảnh có 1 ngày đầy nắng tung tăng như mùa VTM năm 2021. Thứ 7 race, sáng thứ 4 ngồi với Chế Nguyễn Tiểu Phương ăn đồ ăn ngon chế làm, bàn chiến thuật thứ 5 chạy đồng hành cùng Seagame ra sao, có đứa bẽn lẽn thỏ thẻ, em muốn đi VTM mà chưa có Bib. Chế hỏi, muốn đi cự ly nào, con bé bẽn lẽn, 70 ạ! Chế ngay tức thì, 30 giây sau, liên hệ ngay cho 1 chiếc bib đúng tên mình, con bé vỡ òa cảm xúc, như kiểu ngay lúc đó đã đang ở vạch đích.
Ngay lúc này chỉ kịp gọi điện liên hệ mượn vest nước, và đèn, và những vật dụng cần thiết. Tính cẩn thận nên cứ mượn thừa, để lỡ ai đó chưa có mình có thể chia sẻ. Cảm ơn Anh Bảo Nguyễn STR nhanh nhẹn cho em mượn vest, đồng hồ; ông Cháy Dương Minh Vương TPR kịp gửi đèn và gậy muộn cho em tại Mộc Châu!
Sáng sớm thứ 5, trọn vẹn một ngày dành cho việc Chạy đồng hành cùng Seagame 31 tại khu đường chạy Sân vận động Mỹ Đình. 8:00 xuất phát, trời nắng nhẹ, có lúc mây gió mát, tự nhủ trong lòng, hôm nay cùng chế Phương trải nghiệm cảm giác chốt đoàn chạy hết COT xem sao. Ngày hôm ấy, con bé rất vui, khi được chạy cùng chế, dù ban đầu, một chút tính “hiếu thắng” nó đã muốn chạy dưới 4h để về đích sớm. Đi cùng chế, ngoài việc học được những cá tính, phong cách sống, nó còn cảm nhận thêm được sự tập trung cao độ trong mỗi việc chế làm, như tình yêu làm món ăn ngon cho gia đình, cách chế ứng xử đối đáp với xã hội, công việc, …
Tối muộn ngày thứ 5, mới kịp đặt chiếc vé xe để trưa thứ 6 có mặt tại Mộc Châu. Kịp hẹn chế quay clip tại bờ Hồ sớm thứ 6 rồi chia tay để về với núi rừng. Có 1 điều rất lạ, khả năng hồi phục cơ thể, đôi chân thật kỳ diệu, chạy nhẹ nhàng ngày thứ 5, thứ 6 cảm giác hoàn toàn khỏe mạnh rất sẵn sàng cho 1 ngày đón nắng (ước ao được gặp nắng, chứ thực ra xem dự báo thời tiết tại Mộc Châu là mưa 100%).
Có thể nói, việc tập chạy theo nhịp tim MAF 1 năm qua, giúp cho con bé luôn giữ bình tĩnh không hồi hộp trước mọi tình huống. 2 am sáng thứ 7 thức giấc, chuẩn bị đồ, xỏ giày, sẵn sàng cho 3 am xuất phát. Lúc này, thứ con bé mang theo là 1 tâm hồn siêu đẹp để thả mình về với thiên nhiên, trời đất, vạn vật cỏ cây xung quanh, mùi của núi rừng, cây cỏ…
3:00 am Những bước chạy đầu tiên xuất phát, kèm theo những giọt mưa lất phất, lúc này thực sự con bé chưa hình dung được chặng đường phía trước dưới những cơn mưa sẽ như thế nào, chỉ nhủ lòng, hãy thả mình và đón nhận mọi thứ ở phía trước. Năm nay, có rút kinh nghiệm, biết trước COT ở CP4 là 11h30, chạy được 10km đầu tới CP1 con bé rất tự tin, là đến CP4 sớm nếu tốc độ chạy trung bình như hiện tại, cuộc đời không như mơ, mưa bùn lầy làm đôi chân gắn thêm ~ 1kg đất đi theo CP2 CP3 con bé đều dừng lại lấy nước điện giải Hammer của BTC cùng táo, mận mang theo. Trời lúc mưa, lúc tạnh, cơn mưa rừng thật lạ! Lúc này trên đường tới CP4, gặp anh Trọng ở Đà Nẵng, anh nói nếu tốc độ này của anh em mình có thể không kịp COT, nghe vậy con bé cắm đầu cắm cổ chạy tiếp. Trên đường chạy, vẫn kịp nhận ra những không gian quen thuộc của Mộc Châu 1 năm trước đã từng qua. Kịp tới CP4 lúc 11h08 lấy thêm chút điện giải và trái cây, đôi chân tiếp tục bước.
Lúc này, nhớ lại con đường tới CP5 đầy nắng năm ngoái, 1 cảm giác thèm nắng xuất hiện, ngay lập tức, ông trời tặng thêm cho 1 cơn mưa lất phất, chợt tỉnh lại và lựa chọn trải nghiệm cơn mưa mát cùng con đường lầy lội. Tự nhủ, con bé không thể thay đổi thời tiết, ngoại cảnh, chỉ có thể thay đổi tâm thế, trạng thái, cảm xúc của chính mình với vạn vật. Và thế là, đôi chân tiếp tục chạy về CP5, có những quãng trơn, vẫn kiên trì lì lợm, không lôi gậy ra dùng, chỉ vì nghĩ 37km đầu gain cao thế còn không dùng gậy, thì không cần dùng nữa 😣
COT CP5 là 14h, con bé về lúc 13h17, bổ sung điện giải, một chút táo, kịp nhờ 2 em team Hammer chụp kiểu ảnh kỷ niệm rồi đi cùng anh Hải Béo và anh Trọng Đà Nẵng, 3 anh em hẹn nhau lát lên CP6 ghé qua khu nào không gian đẹp ngắm cảnh. Ôi, con đường tới CP6 thật gian nan, trời mưa, nên con bé quyết định không dùng điện thoại nên chỉ kịp lưu lại những cung đường lầy lội trong tâm trí, và ngay lúc này vẫn không hiểu tại sao có thể vượt qua được những con đường đó vào ngày mưa hôm ấy. Đi được 1 quãng, 2 ông anh chạy mất hút, để lại con bé dùng cả 2 chân 2 tay để leo. Cũng vui vì học được chút kinh nghiệm leo núi hồi đi Sơn Đoòng, và vẫn kịp nhận ra, mình chưa có thế mạnh leo núi, leo dốc, rất cần tập luyện thêm để đi tốt hơn.
COT CP6 là 17h, con bé về lúc 16h17, túi đồ trên lưng vẫn còn nước, táo nên con bé tiếp tục phi thẳng không nghỉ giây nào, với mong muốn trời mưa, hãy nỗ lực về đích càng sớm càng tốt, để tránh trời tối đường trơn không an toàn. Đôi chân vẫn băng băng thoăn thoắt lên dốc, đổ xuống dốc… Chạy tới CP7, rồi tiếp tục băng băng về đích.
Ban đầu chạy hí hửng nghĩ năm nay phấn đấu, về trước lúc mặt trời lặn, mà mặt trời được mây che chắn, không gặp được luôn.
Năm nay, không hiểu sao, mỗi lần xuống dốc, đôi chân chạy băng băng, dù chưa tập đổ dốc nhiều, mà mỗi lần xuống dốc, có đứa cứ vui vui như kiểu “Sinh ra để Chạy” ahihi…
Lần race này, con bé mang theo dọc đường đi, trạng thái năng lượng và cảm xúc Yêu thương Biết ơn vạn vật xung quanh, trong lòng hân hoan, sẵn sàng đón nhận mọi thứ đến với mình. Cảm phục những anh NAG, không ngại mưa, ngồi chờ để chụp lại những khoảnh khắc đẹp cho VĐV. Nhiều bài học được nhận trên cung đường chạy 70km lần này.
Tổng thời gian chạy liên tục gần như không ngồi nghỉ, về đích 16h30’30’’ (nhanh hơn năm cũ 4 phút ahihi)
Một cung đường trọn vẹn đầy cảm xúc, nghị lực, và Vượt Qua ! Chúc mừng cô gái nhỏ Vân Anh Happy!
Ghi lại để neo cảm xúc trọn vẹn này! Cảm ơn Anh NAG nào đó, ghi lại được những khoảnh khắc chạy, đi bộ, đầy bùn đất … và miệng vẫn cười thật tươi ❤ Bùn dưới chân, nụ cười trên môi!
Ngay lúc này, Hà Nội đang mưa, đôi bạn chân đang khỏe, vừa kịp ngâm xong 10kg siro mận cho mẹ, thấy vui khi mẹ khen ngon… Cuộc sống, Yêu yêu là…
#VanAnhHappy