QUÀ TẶNG CHO CON
Mỗi chuyến đi, dù xa hay gần, bố luôn dành thời gian để tìm mua món gì đó làm quà cho các con. Chắc như bất cứ ai, sự háo hức trên khuôn mặt trẻ hay sự thất vọng của chúng mỗi khi thấy hay không thấy có quà của bố mẹ khi đi công tác về, đều lưu giữ nhiều cảm xúc đặc biệt cho cả hai phía.
Lần này, bố dự định không mua quà, bố sẽ tạo ra quà mang về. Kết quả, thành tích của bố từ giải Tiền phong Marathon, giải chạy truyền thống Quốc gia lần thứ 62 tại Gia lai.
Với tuổi trên 50 của bố, như bố có viết trong một bài, "Chạy để bình thường", cuộc sống cuốn đi, nhiều người nguỵ biện vì công việc, điều kiện, nên nhậu nhẹt, ngồi văn phòng nhiều, ít vận động và sinh ra khá nhiều vấn đề sức khoẻ. Từ mỡ máu, men gan, gút, tuyến giáp, thoát vị lưng, cổ... thì việc chạy với mong muốn là vận động thể chất để trả về các chỉ số bình thường là điều mong ước nhất.
Thế nhưng, từ chạy thể dục mỗi ngày, bố đã tăng lên chạy ngày càng nhiều, dời mục tiêu cả khoảng cách và tốc độ. "Ông chạy để bình thường, sao giờ lại ham hố thế?" Các bạn bố hỏi và đưa ra vô vàn lời khuyên. Ở tuổi này, hơn hai chục năm ngồi văn phòng nên bố cũng bị thoát vị lưng, bị cường giáp. Cả hai bệnh đều bị chỉ định của bác sĩ: cấm vận động! Ngoài ra, do bia rượu, các chỉ số khác vượt ngưỡng 3-6 lần. Nhưng 8 tháng từ khi đến với chạy bộ, cơ bản các chỉ số đã bình thường! "Tớ có các con trai, tớ muốn là bố chúng nó làm gương, luôn phấn đấu, thể thao chỉ thêm một ví dụ thôi!" Bố trả lời họ.
Sinh ra trong gia đình bình thường, các con không phải công tử có sẵn mọi thứ. Ra cuộc sống sẽ gặp vô vàn trở ngại, các con sẽ cần được trang bị ý chí để vượt qua cũng như cách vượt qua nó mỗi ngày. Bố mẹ không thể bắt các con làm những việc theo ý thích của bố mẹ trong khi chính bố mẹ không thực hiện với vô vàn lý do. Việc đầu tiên là thay đổi, làm sao để dứt thói quen hằng ngày để tạo thói quen mới. Làm sao để kiên trì với kế hoạch mới dù khó khăn? Ông nội các con, cũng để lại sự kiên trì và ý chí trong cuộc sống, thủa thanh niên, ông từng dẫn 400 thanh niên hành quân bộ từ Nghệ an lên Tây bắc. Điều thật đáng tự hào phải không?
Gần hai mươi năm trước, khi tập lướt ván buồm ở Yorkshire với bạn, bố loay hoay hơn 1 tiếng dưới nước lạnh 11oC và thất bại. "Do you give it up?" Một ông già đang lướt dừng lại hỏi. Câu hỏi đó đi theo bố suốt ngày đó đến nay, "Mày bỏ cuộc sao?" "No, I am still trying!" Bố đứng lên trả lời và tiếp tục xuống hồ.
Sau khi bạn bè động viên, tháng Bảy năm ngoái, lần đầu bố xỏ giày chạy. Dậy sớm 4 giờ sáng, điều rất hiếm hoi vì thường 6-7 giờ mới là giờ dậy. Hôm đó bố đã làm được 24 km đầu đời đầy hãnh diện. Mỗi cuộc đua thể thao như cuộc đời, mỗi mốc vượt qua là một thử thách. Khi 3 tuổi, với ngưỡng cửa nhà xưa, đứa bé trèo được qua lần đầu để ra thế giới bên ngoài, vì thế người ta nói "ngưỡng cửa cuộc đời." Và rồi từng mốc, học xong, ra đi làm, có gia đình, sự nghiệp... là những mốc vượt qua.
Tuy nhiên, tất cả những mốc đó, bắt đầu từ những thứ thật giản dị, như bố để chạy, cần tạo thói quen dậy 4 giờ sáng, bố lặng lẽ không ảnh hưởng các con ngủ, thay đồ và ra khỏi nhà mỗi sáng. Lặng lẽ hoà nhập với cộng đồng chạy và trở về 4-5 tiếng sau đó. Bố vượt qua nhưng cơn đau ban đầu, vượt qua những ý định từ bỏ của 15 phút đầu, 30 phút, 1 giờ rồi 4 giờ để hoàn thành mục tiêu mỗi buổi vận động.
Không phải vận động viên như hầu hết dân chạy quần chúng, 8 tháng qua bố đã có hơn 20 cuộc 21 km, gần 20 cuộc 42 km và 3 cuộc ultra marathon đến 70 km. Đến với giải Quốc gia này, mong muốn mang về thành tích tốt nhất làm quà tặng cho các con nên bố rất hào hứng từ khi đăng ký giải. Với người làm văn phòng, chạy đã khó, tham gia giải thể thao quốc gia lại càng khó, mà ghi được thành tích thì thật là sướng.
Lên phố núi, nhìn gần 5000 vận động viên ai cũng pro mà choáng. Dù được đàn anh chỉ bảo trước, vẫn không qua nổi bốc đồng tuổi 51 để bám theo nhóm thanh niên. Những con dốc đầu dễ dàng băng qua như tuổi trẻ vượt giao thời khó khăn của Bao cấp, cơm bo bo vẫn lạc quan phía trước. Hứng khởi cả tuổi sinh viên vừa học vừa kiếm sống băng qua dốc Biển hồ ở cây số 10 rồi qua làng qua cầu đến đường khó khăn như khi xin việc sau đại học, việc bất kỳ miễn có việc, kể cả bốc vác hay thợ hồ. Băng qua đường mới rải sỏi đến con đường rừng thông trăm tuổi mê ly cùng hàng trăm thiếu nhi và đồng bào đứng hai hàng cổ vũ. Cảm giác như khi bố nhận được offer đầu tiên khi dám bỏ việc là chuyên viên một bộ ra ngoài kiếm sống. 4 lần lặp lại hàng thông, 4 lần nhận cổ vũ, 4 lần thử thách con đường sỏi và dốc qua cầu Biển hồ như những lần phải chuyển việc thăng trầm cuộc đời.
Leo dốc lần 4 qua cầu, nhìn có vận động viên bị nắng nóng quá sức ngất đi, xe cứu thương tới, bố cảm thấy sự may mắn với mình, có các con để hướng tới. Dù đang còn nhỏ, chưa qua ngưỡng cửa nào, chưa phải gặp gian lao, nhưng các con cần tích luỹ. Chưa biết truyền đạt ra sao cho các con hiểu mỗi mốc phải qua là cần ý chí từ nội lực, tận dụng sự hỗ trợ, động viên xung quanh. 32 km với con dốc đường rừng cao su, nắng nóng, bố cuốc bộ. "Cố lên anh." Một cậu cùng đoàn vỗ vai. Như lời động viên, bố ra đến đường cái để thẳng hướng đích, còn 7 km nữa. Với 45 phút. Nắng lúc hơn 08 giờ sáng chói chang. Mặt đường nhựa phả hơi nóng cùng 4 con dốc dài như những khoản nợ ngân hàng đục khoét hằng tháng, chuyển trường các con giảm chi phí? Chuyển nhà thêm thu nhập? Từ bỏ cuộc chơi? Không, phải tiếp tục. Các con sẽ phải đi tiếp chứ không phải lặp lại. Mỗi trạm cấp nước, dội cả chai nước lạnh lên đầu như những tháng lương, khoản thu thêm từ tư vấn, giải quyết vấn đề.
Cố lên, không đi bộ, phải chạy, các con sẽ thấy bố không từ bỏ, vẫn chạy đến đích. Lớn lên các con sẽ hiểu, phải tin tưởng bản thân, phải tự nỗ lực, không ai cho mình cái vinh quang, họ có thể khuyên, có thể cho tài chính chứ không cho ý chí được. Bố sẽ cố gắng và làm gương cho bước đầu của các con.
Mặt đường có lẽ 40oC cho thử thách về đích. Cuối cùng cũng đến, tuy không như kỳ vọng nhưng bố vẫn vượt kỷ lục bản thân giải trước. Đứng 32 lứa tuổi, 200 của nam giới và chung cuộc 221. So với chúng bạn, thành tích của bố còn phải phấn đấu dài dài, nhưng đang luôn trên đường hoàn thiện. Mục tiêu vẫn cần phấn đấu, hạnh phúc là chặng đường, chúng ta không ngừng tiến tới nhé các con.
"Hãy tìm lý do để thực hiện việc mình cần làm, đừng tìm lý do để trì hoãn hay từ bỏ nó!" Hy vọng vẫn là món quà giá trị cho 3 chàng trai của bố. Bố yêu các con.
DVP - PLEIKU 28/03/2021
Nguồn: Nhật Hà Đăng
Nguyễn Ngân - Đồng sáng lập 75Marathons