KHÔNG CHỈ LÀ CHẠY BỘ- CÓ NHIỀU THỨ ĐÁNG ĐỂ HỌC HỎI TỪ BÀI VIẾT VỀ CHẠY MAF NÀY!
- Đầu tiên, là 1 người theo lối sống tối giản (minimalist), mình lọc toàn bộ danh sách Facebook, chỉ kết bạn với hơn 200 người (những người mình thực sự gặp ngoài đời, hiểu rõ về họ), theo dõi 1 vài người thân và bạn bè + 1 vài người có lối sống tích cực. Mình loại bỏ toàn bộ các bạn bè kiểu xã giao (hàng xóm – ngày nào cũng gặp nhau, bạn đồng nghiệp – ngày nào cũng gặp ở công ty, bạn của bạn mình (loại, vì nếu cần thì sẽ thông qua ông bạn trung gian đó)) vv và vv.. Bảng tin Facebook của mình có khi 2, 3 ngày mới có tin mới. Mình làm điều tương tự với Danh bạ điện thoại (giảm tải luôn cho Zalo), những ai mà đọc tên danh bạ mình ko thể nhớ nổi đó là ai, những người 6 tháng – 1 năm ko liên lạc, mình xóa hết, giảm tối đa thời gian dành cho những điều không quan trọng đó.
- Nhà mình không có tivi từ 8 năm nay (từ khi vợ sinh đứa đầu lòng), tiết kiệm được mớ thời gian phải nghe các thông tin rối tinh rối mù có định hướng (bạn bè mình làm phóng viên nhà báo nhiều, và mình hiểu tất cả các thông tin được tiếp nhận qua ti vi đều được định hướng và chỉnh sửa). Phim hay nếu cả nhà thích thì thi thoảng ra rạp xem, bóng đá trận nào hay ho thì xem cùng với hàng xóm hay đồng nghiệp. Mình cũng ko lo thành người tối cổ, vì kiểu gì ngồi 15 phút với đồng nghiệp bạn bè là biết hết, vì họ đã thay mình đọc báo và xem tivi rồi.
- Giảm bớt thời gian nhậu nhẹt, cà phê vô nghĩa. Với mình đó là sự lựa chọn, chứ ko phải sự hy sinh theo kiểu “vì chạy bộ mà tôi mất hết bạn bè”. Nếu vui vẻ mình vẫn sẽ bia rượu với anh em, nhưng thay vì be bét đến tăng 2, tăng 3 như xưa, mình nói luôn từ đầu là tớ chỉ nhậu 45 phút. Dũng cảm từ chối đôi lần là quen ngay, vì nếu là bạn bè đồng nghiệp chân chính, họ vẫn sẽ hiểu bạn. Còn những người xã giao “chú ko ở lại uống là khinh anh rồi”, thì mình cũng không ngần ngại bỏ người đó ra ngoài bộ nhớ. Nếu cần gặp 1 vài người, thường mình sẽ mời những người ấy đến cùng 1 chỗ (1 quán café chẳng hạn), vừa có thể trò chuyện với họ, vừa kết nối họ với nhau.
- Huấn luyện trẻ con làm việc nhà: Mình có 2 nhóc 9 tuổi và 5 tuổi, mình huấn luyện 2 cu cậu các việc lặt vặt như cho quần áo vào giặt, phơi quần áo, gập cất quần áo, rửa bát, quét nhà lau nhà, tưới cây, thêm được kha khá thời gian rảnh rỗi.
- Tối ưu các công việc “ngày nào cũng phải làm”: Nhà mình thường nấu các món thịt kho, cá kho 1 lần buổi sáng để ăn cả ngày (khi mình chạy bộ thì gọi vợ dậy chạy cùng độ 3km, vợ chạy xong sẽ về gọi trẻ con dậy và nấu ăn sáng), bữa trưa và tối chỉ cần luộc rau và cắm cơm. Cuối tuần thường sẽ làm 1 chậu nem rán sơ để ngăn đá ăn cả tuần, rang lạc cho vào lọ, làm dưa muối để lúc nào cũng có thêm 2, 3 món bổ sung mà không tốn thời gian chế biến. Buổi tối trước khi đi ngủ là các món đồ cho chạy bộ hôm sau mình chuẩn bị sẵn (quần áo, nước, điện giải, giày tất mũ) nhiều hôm đi ngủ mặc luôn đồ chạy, đeo tất sẵn ^^. Bọn trẻ con cũng được lập trình đến giờ bố gần về phải bật sẵn nóng lạnh (vào mùa đông), bố về cái phải mang nước với mở tủ lạnh lấy bịch đá, xô nước, cái ghế cho bố chườm lạnh. Mất khoảng 1, 2 tuần thiết lập là cái guồng ấy nó cứ thế trơn tru chạy.
- Tối 21h30 cả nhà ngủ, sáng 4h dậy, mình chạy từ 4h30 đến 6h40, đi về vẫn kịp tắm rửa ăn uống đưa con đi học, và đã duy trì lịch đó được gần nửa năm nay cho cả nhà.
(Trích nguồn: LÊ LÂM Nhóm Chạy Bộ MAF)
Nguyễn Ngân - Đồng sáng lập 75Marathons